top of page
Ảnh của tác giảPhi Vân Nguyễn

LA CHANSON D’ÉTÉ



Hôm nay, nghe câu chuyện của đứa em, lòng chợt ngã rạp theo chiều mưa lá đổ. Đành lấy cuốn sổ tay ra, đọc lại vài dòng tản mác ghi vội trên hành trình Paris để tưới tắm chút cằn cỗi trong đời….


LA CHANSON D’ÉTÉ

Bài tình ca mùa hạ

Xe lướt đi, qua mùa hạ trong trẻo của Paris, về phi trường Orly. Người đi, mà linh hồn ngập ngừng ở lại. Paris, như cô gái 16 với tuổi linh hồn huy hoàng của ngàn năm cổ kính. Và tôi, tự bao giờ đã vương vấn hồn Seine. Lặng im, chúng tôi chỉ lặng im, vội vã tìm nhau trong im lặng. Chới với, níu kéo chút khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó trong đời, khi bàn tay sẽ chạm vào giọt nước mắt pha lê.


Rồi nắng sẽ lên. Rồi người ta sẽ lũ lượt đạp trên từng nhịp cầu bắt qua một linh hồn mong manh uốn lượn. Đi, nhưng chẳng khi nào đến. Nhìn, nhưng chẳng khi nào thấy. Họ no say hoang đàng trên xác thân tráng lệ của Paris. Vậy, nên hừng đông rạn vỡ.


Rồi nắng lên, đẩy vòng tay xa dần vào ngày rậm rực. Những vết chân xương thịt. Linh hồn sương sớm vỡ tan.


La chanson d’été, bài tình ca mùa hạ trong ngần chợt phá tan nỗi nhớ. Vô tình, hay Paris chẳng muốn tiễn người đi về phía Orly? Bài hát gõ từng phím lên tim, xuống trầm, lên bổng. Chợt ngỡ ngàng, rồi hạ bỏ ta đi….

70 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

CHỜ

ĐÃ LÀM GÌ ĐÂU?

Comments


bottom of page