top of page
Ảnh của tác giảPhi Vân Nguyễn

NHỮNG LINH HỒN LẤP LÁNH



Lần đầu tiên bạn thấy đom đóm, và như dàn hợp xướng, chúng nhấp nháy theo nhịp điệu country music - nhạc đồng quê thoai thoải, da diết, lắng sâu. Lần đầu tiên bạn thấy đom đóm. Chúng diệu kỳ như áng tuổi mười lăm của bạn, tuổi linh hồn lấp lánh, rất táo bạo, vốn e dè. Lần đầu tiên, trong cái bóng đêm vỗ về lao xao của sông Ba Lai, chúng tôi lặng người trước thiên nhiên diệu kỳ, long lanh ấy.


Phong nói, không khí phải sạch lắm, trong trẻo lắm đom đóm mới về đây sống. Ô nhiễm không khí, tiếng ồn, ánh sáng là tụi nó chết hết chị ơi. Nên tàu tắt máy, tắt đèn, điện thoại giảm sáng tối đa màn hình, chỉ để bao la vòm sao ửng hồng ghen tỵ với lũ bần. Bần, mà sao thiên thần chúm chụm vào thế kia? Bần, mùa này trái xanh chưa ươm thoang thoảng mùi cỏ hoa cổ tích; môi đã chớm hây hây thẹn thùng trong ánh sáng thiên thần. Bác Sáu nói, cây bần nó mắc nợ con đóm, nên cả đàn xúm vào nhổ cho bật gốc cây xiết nợ. Nợ rồi à? Nợ tình gần hay nợ mãi nghĩa xa? Nợ quá khứ hay nợ chút tương lai vừa gieo hạt?


Chỉ là một đêm đom đóm, để kẻ đi qua phận đời mãi lục tìm trong một ký ức xa. Chỉ là một đêm đom đóm, giản dị, yên bình như tình yêu sờn gấu vai của mẹ, nay chới với dập dờn theo con sóng mong manh. Lập loè, lập loè, là mẹ nhớ tuổi xanh, hay ta nhớ những tháng ngày lỡ quên trên đời còn có mẹ? Ký ức, có phải là cây bần ngàn đời phơi mình trên khốn khó, hay bao la tình thương thắp sáng vạt sông bần?


Ta đi, rồi bỏ lại sau lưng biết bao điều bình thường vĩ đại. Ta đi, chập chùng tương lai, vai nặng trĩu nợ lòng. Hoảng hốt lục tìm nhịp đập của chính trái tim mình, chỉ một khoảng không lặng im, rỗng tuếch. Đi, phải chăng rồi để biết đau nỗi đau cong oằn ngày hàng dừa tiễn con trước ngõ. Đi, phải chăng chỉ để học cách giữ gìn khi vội vàng đã đánh mất những bình yên. Đến, đi, có đến chăng và có thật đã đi? Sông lấp lánh, vạn linh hồn vương vấn.


Bến Tre, đêm đom đóm 06.04.2019

33 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page