top of page

TRÁI TIM PHA LÊ



Người ta bảo, tu thì ra giữa chợ mà tu. Ở núi cao sông sâu tu chi dễ quá. Đâu phải Britain Got Talent đâu mà mang nhau ra chợ thi thố chứ. Để yên vậy cho tu chẳng phải tốt hơn sao? Có điều, ở một đoạn nào đó giữa dòng chảy cuộc đời, ta trở về bày thân mình giữa chợ.


Ôi, họ mua qua bán lại. Cái dao mẻ chém vào con cá tươi. Mớ rau héo dìm đầu vào thau sình lăng tăng sủi bọt. Vài ánh mắt sắc lẻm. Dăm ba bộ mặt dửng dưng. Ai đó chực chờ, chớp ngay vài mẩu cơ hội rơi vãi trên sạp chợ. Thế! Buôn buôn bán bán! Vài ba ánh mắt ngơ ngác giữa đời. Ta mất mất gì, thiếu thiếu gì ấy nhỉ?


Don Quixote xông vào cối xay gió. Trái tim pha lê. Họ lao ra cứu rỗi thế gian. Trái tim vẩn đục. Chợ tan, chợ họp. Bán bán, vẫn buôn buôn.


Ta chẳng muốn gì, nên ta thấy. Ta chẳng cần gì, nên ta nghe. Đời lao xao, tiếng trả treo họp chợ. Cười!


Và tình yêu thương, đôi khi cũng rũ rượi vì cạn sức....

13 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page