Treo chân gác trọ trần gian nghĩ
Qua mấy giông ba mới thấy đời
Sân si bá đạo rồi cũng chỉ
Đậu vào ba chiếc lá tả tơi
Giơ tay giữ thẳng nửa thương đau
Ai nhớ xuân xanh mộng ba đào
Ai gieo tâm tưởng vào trong trẻo
Nửa đường danh lợi bỗng quên mau
Giương mắt nhìn đời nửa chấn song
Trần thế ngoài kia nhuốm bụi hồng
Đi về rồi cũng ba tấc đất
Vơ vét cho tàn chữ thong dong
Nhắm mắt chậm dài giấc thở sâu
Nghe tiếng nhân gian mấy nhịp sầu
Buông nhẹ lòng trần nương theo gió
Mỉm cười tay đón chút mưa ngâu
Đời rồi âu cũng chỉ thế thôi
Cơm có sôi thêm chỉ một nồi
Canh có rừng vàng ôm biển bạc
Một chén cũng vài cuộc hớp thôi
Chi bằng ta sống giữa yêu thương
Dấu chỉ bình an cứ thẳng đường
Tay trắng chân trần không vướng bận
Hạnh phúc hồn nhiên chốn vô thường
Lựa chọn âu là của ta thôi
Đừng với tay xa trách ông trời
Nghiệp tạo giản đơn từ tâm khởi
Có gieo có gặt ớ hỡi người
Nguyễn Phi Vân
15.04.2023
Comments