top of page

CÓ NGÀY



Có những ngày

Giọt nước rơi trên lá

Ngỡ lòng trần bơ vơ

Hoang vu

Mùa treo nghiêng phố xá

Ngỡ giấc đời ngu ngơ


Có những ngày

Trời đất vốn lặng im

Nhưng sao lòng xao xác

Thời gian rơi

Ngỡ tiếng mái chèo man mác

Điệu buồn phương nam


Có những ngày

Chiều bâng khuâng bên những rẻo sương lam

Và ta nói

Những điều không ai kịp hiểu

Vì tôi ư

Hay vì họ

Vì đâu


Có những ngày

Sông cạn

Đá mòn

Lòng người biết mấy nông sâu

Một lời chân thành

Chưa buông đã ngã

Ta là ai

Trong hình hài và kiếp đời phải trả

Lang thang

Có phải lúc dừng chân


Có những ngày

Người bên cạnh cũng bâng khuâng

Về sự xa gần

Của hai trái tim đồng điệu

Tìm thấy nhau

Chưa chắc là đã hiểu

Xôn xao ngõ chiều

Chưa chắc đã là xuân


Có những ngày

Bình yên không sánh nổi gian truân

Người giữ nhau

Qua những ngày gập ghềnh cơm áo

Người buông tay

Giữa xông xênh áo mão

Thời khắc vẫn chuyển mùa

Có những ngày

Đời vốn không còn là cuộc thắng thua

Bước đến

Chỉ để trở về nơi xuất phát

Trái tim rỗng không

Ngỡ trần gian là sắc hồng quá đát

Mong gì ở kiếp sau


Có một ngày

Thân xác bỗng hư hao

Người chợt hiểu

Nơi này trước sau vẫn là cõi tạm

Mưa xuân có xanh

Gió đông về có xám

Vạn giấc trần

Trăng vẫn sáng bờ am


Nguyễn Phi Vân

10.01.2023

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


Bạn đã đăng ký thành công!

Nhập email để tự động nhận bài mới

©2021 by Nguyễn Phi Vân

bottom of page