Có những ngày như thế
Loài người không nhìn thấy nhau
Với tay
Mờ mịt sơn hà
Nhắm mắt
Chạm vào điểm không trong tiềm thức
Nhân loại
Đã bao đêm thao thức
Vẫn chẳng tìm ra một nhịp đập ung dung
Lũ lượt cõng nhau đi
Gập ghềnh tham si
Để không tìm thấy ngõ tận cùng
Tâm cạn kiệt
Giữa chất chồng quá khứ
Họ bảo nhau
Thôi thì học cách chấp nhận và tha thứ
Tha thứ cho đời, tha thứ cho ta
Tha thứ cho giấc mơ đêm và những toan tính hằn vết khổ đau trên từng ô mặt nạ thật thà
Tại tâm đời chật hẹp
Nên lòng người làm sao rộng
Bão rồi sẽ tan
Một chuyến đời rồi tỉnh mộng
Đêm sẽ về
Khi ngày chạm hư vô
Hạnh phúc là khái niệm bị bẻ cong
Cho đến khi hiện hữu chợt tìm ra chốn dừng chân giữa mênh mông vời vợi biển hồ
Tâm bất trụ
Khi tìm về điểm trụ
Nguyễn Phi Vân
18.09.2021
Comentarios