top of page

EM OK, NHƯNG EM KHÔNG HẠNH PHÚC!



Bản bước đến chào tôi, gương mặt đóng băng không thể hiện chút cảm xúc nào.

Khi nghe tôi nói “Happiness is the end game – hạnh phúc mới là đích đến cuối cùng. Làm gì làm, khi bản thân không cảm thấy hạnh phúc, thì làm cho cố cũng chả có ý nghĩa gì. Mà đời người thì hữu hạn. Sống hôm nay chẳng biết ngày mai có còn ngắm trời đất nữa hay không. Anything can happen – chuyện gì cũng có thể xảy ra. Cho nên, dù là công việc hay đời sống cá nhân, nếu bạn đang không hạnh phúc thì sai bét rồi. Và đừng có đổ thừa. Hạnh phúc hay không, là lựa chọn của chính ta thôi. Không ai khác. Không ai khác.


Có lẽ, những lời chia sẻ thô như giấy nhám, đã vô tình chà xát trái tim em?


Em OK, nhưng em không hạnh phúc.


OK là sao em?


Là công việc em tốt, em thu nhập, địa vị, chức tước OK. Là gia đình cơ bản chồng con cha mẹ OK. Là những gì người khác mong đợi em đều làm được. Nhưng em chẳng hiểu thế nào là hạnh phúc.


Nghe như, em đang làm tất cả vì một ai đó khác? Nghe như, em đang cố gắng fulfill – hoàn thành mong muốn của xã hội, của gia đình, của mọi người về một người mẫu mực theo tiêu chí 3A, 4S, 5C gì đó chăng? Ủa mà đời mình, hạnh phúc của riêng mình, sao cứ phải buộc dây gói nó như gói bánh tét thế kia? Sao đời mình, mà bản thân không chút quyền quyết định? Sao đời mình, mà cứ phải cúi đầu chạy theo lập trình không không một một của người ta?


Bạn sững người nhìn tôi, thoáng mây đen tối sầm chút cảm xúc vừa vỡ vụn.


Đã từ lâu, lâu lắm rồi, bạn vận hành theo chế độ auto-pilot – chế độ không người lái, chỉ để thoả mãn những tiêu chí về thành công, hạnh phúc, có trách nhiệm đã được set up trong hệ thống. Lập trình sao làm vậy. KPI người ta đặt ra sao làm vậy. Trái tim, không được rong chơi trên những miền cảm xúc, không còn hiểu gì về nhịp đập của buồn vui. Bất động! Cả đời mình, có lẽ bạn chỉ là con thuyền lặng câm, vận chuyển những mong muốn, đòi hỏi, đánh giá của những người xung quanh. Con thuyền, cứ trôi, cứ trôi, không có bến đỗ gọi tên là hạnh phúc. Nó sinh ra, chỉ để dập dềnh theo con nước cho người, rồi mục rữa khi lòng sông đã cạn.


Bao nhiêu năm, bạn chỉ còn 2 lựa chọn.


The easy way out – Lựa chọn dễ dàng, biết mục rữa, nên chấp nhận thân con thuyền mục rữa. Kiếp này, xem như hoang phí một cuộc chơi.


Bằng không, có lẽ thuyền phải quay về tìm lại bến cười, ngắm lục bình trôi, và chỉ nhận chở những tình yêu đầy nắng gió. Lựa chọn đó, sẽ cần lòng dũng cảm, vì dòng chảy lờ đờ, bỗng nhiên sẽ dậy sóng ba đào.


Em OK, nhưng em không hạnh phúc.


Vẫn còn lựa chọn khác trong đời. Em hạnh phúc, và em rất OK.

41 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page