top of page

NONSENSE



Bạn nói, Tết nào bạn cũng vào tu viện để học thiền. Học thiền ngồi, học thiền đi. 10 năm nay rồi Tết nào cũng vậy, cả mùa, chớ không ăn chơi như trước nữa. Hỏi tại sao, bạn nói để cân bằng cuộc sống, để an yên tâm hồn. Mỗi lần như thế, bạn thấy cuộc sống thật bình yên. Tôi nói, dạy tôi đi thiền hành đi. Bạn chỉ, và nói Phi đừng nghĩ gì khác, chỉ nghĩ về bước chân, về cảm giác bàn chân chạm đất. Hỏi thế thôi, tôi đã học bài này nhiều năm trước. Ngày 6 lần trong tu viện, bạn thiền ngồi 1 tiếng đồng hồ. Giữa 6 buổi thiền ngồi là 6 lần thiền hành, mỗi lần cũng là 1 tiếng. Tổng cộng, bạn thiền 2 thứ 12 tiếng mỗi ngày. Một tuần nữa Tết, bạn sẽ lại vào tu viện đi thiền.


"Xing zhang, tiếng Miến là thiền hành. Phi nhớ nhe!"


Aung Ko Ko là thanh niên người Miến độ tuổi 40. Ăn trầu, răng đen đen, râu 1 chỏm giữa cằm, nhìn cũng thành thị như bao nhiêu người khác. Tôi hỏi, sao thiền chi. Bạn trả lời, cho bớt giận dữ đi. Trước đây, bạn hay giận lắm. Giận thì mệt. Mà mệt thì căng thẳng hoài trong cuộc sống. Cuối cùng có đáng đâu. Mình sống, đâu phải để nổi cơn suốt cả ngày.


“Ủa mà cái gì làm bạn giận?”


“Nonsense! Ba cái chuyện vô lý”


Trên đời này chuyện vô lý thì nhiều lắm. Có muốn, nó cũng không biến mất đi. Thôi thì ta kệ mấy cái thứ vô lý đó, và tập trung vào bản thân mình. Thiền cũng được. Không thiền cũng được. Miễn ta tập trung vào thay đổi bản thân mình. Năm nào Aung Ko Ko cũng làm như thế, chỉ để mang về cho bạn sự an yên. Còn ta, ta sẽ làm gì nhỉ?

32 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Kiếp tử tế

Và tôi thấy…

TÔI HÌNH GÌ?

bottom of page