top of page

TÔI CÓ ĐẠO NHƯNG CŨNG KHÔNG CÓ ĐẠO



Hôm trước, trên đường đi lang thang với một người bạn, tôi hỏi ‘What makes you happy? - Cái gì sẽ khiến anh hạnh phúc?’ Anh bạn trả lời nếu tìm được 1 soul mate thì cuộc đời hẳn sẽ vô cùng hạnh phúc. Kiểu này đau khổ là chắc luôn. Tôi bèn kể cho anh nghe chuyện một ông anh của tôi cả đời chẳng thấy hạnh phúc vì tìm hoài cũng không ra đứa soul mate đó. Khi ta trụ vào một ý niệm nào đó, ôm khư khư lấy nó, nghĩa là ta đang mất tự do, và sẽ chẳng bao giờ hạnh phúc.


Tuần trước, ngồi ở Sing, tôi kể cho mấy đứa em nghe chuyện cuộc đời mình, rồi nói, nếu ngày mai lăn đùng ra chết, chị cũng OK à, không tiếc cũng không sợ gì. Ra đi, nghĩa là đã xong sứ mệnh này, cũng tò mò muốn biết sứ mệnh tiếp theo của bản thân là cái chi chi. Cứ bình tĩnh như nước thôi, chẳng sinh chẳng diệt.


‘Nước không bị ràng buộc bởi sự sinh diệt của sóng. Nước được tự do, không sợ cao hay thấp, đẹp hay xấu. Khi nói về các cặp từ cao-thấp, đẹp-xấu, đó chỉ là những từ ngữ nói về sóng. Đối với nước, những từ ngữ đó vô giá trị.


Bản chất thật sự của chúng ta có tính cách vô sinh bất diệt. Chúng ta không cần phải đi đâu mới tiếp xúc được bản chất chân thực của mình. Sóng không cần đi tìm nước vì chính nó là nước. Chúng ta không cần đi tìm Thượng đế hay Niết bàn, hay bản chất tuyệt đối, vì chúng ta là Niết bàn, là Thượng đế.


Bạn chính là điều bạn đi tìm. Bạn chính là thứ bạn đang muốn trở thành.’


Đọc cái đoạn ở trên trong cuốn ‘Không diệt Không sinh Đừng sợ hãi’ của thầy Thích Nhất Hạnh sáng nay, mỉm cười nhẹ tênh. Tôi là nước và sẽ luôn nhắc nhở mình là nước. Còn ai muốn sóng gió gì cứ lao ra cho mệt cho khổ chơi nhe. Và nếu tâm có lao xao và lòng đang dậy sóng ba đào, đọc thử cuốn này đi, để tan chảy đâu đó thành H2O. 2 cái gốc hydro, một cái gốc oxy chắc là dễ thở.

Tôi thì, có đạo nhưng cũng không có đạo.

26 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page