top of page

Ta Là Ai?


Zhaoshaoan

2g chiều…. Hắn ngồi lặng thinh, mắt nhìn đăm đăm qua lớp cửa kính trong veo. Chiều thứ bảy phố phường tấp nập. Hắn chẳng nhìn thấy gì. Những giọt cà phê đơn độc cứ chầm chậm rơi vào hư vô…. Vài ánh mắt ngưỡng mộ, dăm ba câu xì xào bàn tán…. Đã mấy năm nay, hắn nổi như cồn. Trong giới làm ăn, hắn là biểu tượng của thành công. Trong xã hội, hắn là thước đo của sự hoàn hảo. Những bữa hẹn cà phê cà pháo với hắn cũng vì vậy mà thưa dần. Riết rồi, tôi cũng chỉ theo dõi tin tức về hắn qua báo chí. “Ủa sao hôm nay lại ngồi đây cà phê một mình?” Sự tình cờ cũng có cái hay của nó, cái thiếu của sự tính toán, cái vụn về của sự ngỡ ngàng , cái thật của bản chất…. “Anh làm gì có bạn mà không ngồi một mình? “Hả? Người nổi tiếng không có bạn?” Hắn cười, phảng phất cái đăm chiêu, lặng lẽ của một kẻ độc hành. Thì ra đánh bóng tên tuổi cũng có cái dại dột của nó. Người đời thích nghe kể chuyện. Chuyện hay thì phải có hư cấu. Phim hay thì phải có cao trào. Hắn viết mãi, viết mãi, viết đến khi những giọt cà phê cuối cùng đã nhỏ cạn mà kẻ lặng thinh bên cửa kính kia vẫn chưa tìm lại được bản thân mình. Hắn là ai? Ta là ai? Kể làm sao một câu chuyện hay mà ly cà phê vẫn đậm đà tình bạn?

56 lượt xem

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Kiếp tử tế

Và tôi thấy…

TÔI HÌNH GÌ?

bottom of page