Việc gì là của bạn?
Việc gì là của người khác?
Việc gì tránh được thì tránh hết cho đỡ phải làm?
Việc gì là việc chung không phải việc của tôi?
Người đã luyện võ né, võ tránh thì việc gì cũng đều không phải là của họ. Họ không nhận ownership - chịu trách nhiệm bất cứ việc gì. Họ Né tên Đẹp, rồi loanh quanh chỉ trỏ, còm đủ thứ, bàn đủ thứ ra vẻ busy lắm. Có điều, họ chẳng bao giờ dám đứng ra nhận lãnh một việc gì. Trong đời đi làm, tôi sợ nhất là mấy đứa luyện võ này, ngán đến mức não cúp điện tức thì mỗi khi họ lên tiếng. Đơn giản lắm. Không làm thì đừng nói. Không cày bừa thì đừng vẽ trâu. Không dám nhận thì đừng có màu mè. Sợ trách nhiệm, sợ cực thân thì đi trốn đi. Đừng đứng xớ rớ ý kiến ý cò, vênh mồm gây chú ý. Không làm thì tránh ra, nha!
Làm gì cũng vậy, dù là làm thuê, làm chủ, làm freelance, hay làm tình nguyện viên, một trong những phẩm chất luôn được trân quý nhất là take ownership - nhận lãnh và hết mình vì nhiệm vụ. Khi nghĩ nhiệm vụ đó, sứ mệnh đó là của mình, người ta sẽ bỏ hết tâm vào để tư duy, lên kế hoạch, triển khai, theo dõi một cách tổng thể, chi tiết, đầy nhiệt huyết và sáng tạo. Chỉ là chủ động nhận lãnh trách nhiệm, nghe đơn giản nhưng lại là phẩm chất hết sức hiếm hoi trong thời đại trending việc nhẹ lương cao, múa may năm nhát ba đường để kiếm chút mặt mày.
Nhưng cũng vì vậy, người có phẩm chất take ownership thành hàng hiếm, hàng được săn lùng, được tôn trọng và đãi ngộ. Lãnh đạo là thế. Người ta lo thân dạt ra còn mình lo chung nên vẫn cứ xông vào. Are you taking ownership? Are you a leader?
Comments