Chiều vẫn ậm ờ cuối mái tranh
Sương vẫn lơ ngơ chốn thị thành
Xuân vẫn hập hờ nơi cuối ngõ
Ngày qua năm hết tóc còn xanh
Đời mấy hận thù mấy hơn thua
Đêm mấy canh ngoan mộng mấy mùa
Vui mấy đường tình đau mấy cuộc
Ba thoáng hồng trần mấy se sua
Áo mão cân đai mộng mấy đàng
Nam Kha nửa giấc tỉnh hồn hoang
Bạc tiền mua lấy vài cơn ngủ
Hạnh phúc lơ mơ bậu chẳng màng
Một đời tay trắng đến rồi đi
Níu kéo sao thêm chút xuân thì
Gánh sao hữu hạn vào vô tận
Canh cánh chi vừa chữ biệt ly
Thôi thế người quen với xa hoa
Thôi thế ai đi bỏ ngọc ngà
Thôi nếu ngày về ba tấc đất
Thôi thế bụi trần một kiếp xa
Thôi thế ngồi đây nghỉ một thời
Thôi thế nhẹ nhàng ngắm hoa rơi
Thôi dẫu muộn màng đời vô chấp
Thôi thế lặng im giữa đất trời
Vũ trụ thường tình lẽ thế thôi
Xuôi bến hồng hoang đã thế rồi
Trăng non vẫn khuyết ngàn năm trước
Trăng tàn lòng vẫn mấy phai phôi
Nguyễn Phi Vân
13.01.2023
Comments