Có khi nào chúng ta đã quá dửng dưng
Với những điều chưa kịp nói
Trái tim mồ côi
Đã làm chi nên tội
Để ngày chưa bắt đầu
Đã vùi chặt tận hố sâu
Có khi nào loài người đã vội quên mau
Họ đến trần gian để làm điều gì nhỉ
Để lấy gì của nhau
Hại gì cho nhau
Hay đơn giản chỉ để giải trí trên nỗi tang thương dập dìu cõi máu
Để có chuyện mang ra
Xâu xé nhắm thời gian
Có khi nào họ chưa bắt đầu làm người đã vội sang trang
Anh em dửng dưng
Gia đình hờ hững
Xã hội thờ ơ
Với những câu chuyện đời treo lơ lửng
Không tìm thấy yêu thương
Không tìm thấy ngày mai
Có khi nào chúng ta lướt qua đời nhau
Bằng con tim sần sạn những vết chai
Cho nỗi cô đơn tím đau
Không còn nơi nương náu
Ta đến đây để làm gì
Vì bữa cơm đong gạo
Chút xúng xính mượn vay
Hay vài ba cơn bí tỉ cuộn hào quang
Hay ta đến nơi này vì quá rảnh rang
Đường trần loanh quanh
Không còn biết làm chi với cuộc đời mình nữa
Khi hiểu ra
Ta có còn chọn lựa
Chọn bắt đầu
Hay chọn sẽ mất nhau
Loài người tỉnh ra chưa
Khi gieo mình qua những thương đau
Tuyệt vọng không màu
Trắng đen không lối thoát
Loài người nói đi
Đâu mới là ý nghĩa của cuộc đời
Là hạnh phúc, bình an
Là suối nguồn yêu thương xanh ngát
Để ta còn lựa chọn được thấy nhau
Đêm tang thương
Hay ngày rực rỡ muôn màu
Chỉ đậu vào một chữ dửng dưng mà người đời đang rao bán
Ôi Ơn trên
Con biết trần gian vốn vô minh khinh mạn
Cho con quỳ xuống nơi này
Thay loài người
Van xin vũ trụ muôn phương
Xin cho loài người tỉnh ra
Thôi dửng dưng
Và học cách yêu thương
Xin cứu vớt tất cả những phận đời mong manh còn lại
Xin cho thế gian được bắt đầu từ mãi mãi
Bằng tình thương và ánh sáng của vĩnh hằng
Xin cho thế gian này vơi bớt những ăn năn
Xin cúi xuống vì nỗi đau nhân thế
Nguyễn Phi Vân
24.04.2023
Comments