Ý là vậy đó. Ý là làm sao mình biết được thứ mình hổng biết. Mà trên đời này thứ mình không biết có mà chất như núi. Còn thứ mình biết biết cứ như vài hạt muối bỏ bể. Cho nên, đừng lấy giới hạn ra mà phán xét vô hạn. Đừng lôi mớ đồ cũ trong kho ra mà quánh giá new arrival - hàng mới dỉa. Đừng giơ quá khứ lên đập vào mặt tương lai. You don’t know what you don’t know! Đâu có ai trên đời này biết được thứ người ta hông biết.
Ngộ ra, nên tui học nghe kinh lắm. Cứ ngồi. Cứ lắng nghe. Nghe thiệt sự. Nghe chủ động. Nghe chăm chú. Nghe với tâm không phân biệt. Nếu đã ngồi brainstorm cùng team, thì luật chơi là ai cũng như ai, không phân biệt già trẻ lớn bé ghế cao ghế thấp. Nói thiệt chớ, great ideas come from unexpexted corners - ý tưởng hay ho thường là từ mấy góc lạ quẹo ra không. Cho nên, càng tạo môi trường mở, an toàn, hoà đồng, tích cực thì càng xuất hiện nhiều góc lạ. Nghe không phán xét. Nghe bằng nhịp đập tinh khôi mới may ra học hỏi được gì.
Nhiều người lạ ghê. Đời có nhiêu trải nghiệm mang ra rèn vũ khí hết. Người ta chưa kịp mở mồm đã đấm ngay vào mõm. Chưa hiểu đầu cua tai nheo đã hớt nọ xọ kia. Hông nghe, mà phán như đúng rồi. Ủa, mấy người là Master of the universe - chúa tể vũ trụ hay sao mà cái gỉ cũng biết? Chuyện cũ mấy, qua góc nhìn của người mới cũng sẽ vô cùng fresh. Chờ chút đã. Nghe hết đi. Cướp họng người ta làm gì có thành công hơn chút nào đâu. Ngược lại, có thể bạn vừa bỏ lỡ một winning idea - ý tưởng mang về chiến thắng.
You don’t know what you don’t know. Ta chẳng thể nào biết những thứ ta còn chưa biết. Mà đám chưa biết này nó đông như quân Nguyên á. Cho nên, từ từ thôi. Bớt bớt lại. Lắng nghe nhiều hơn một chút. Có khi nó giúp ta học được vài thứ mới, unlearn vài thứ cũ, hay relearn cái mà ta những tưởng đã biết rồi.
Comments