Mưa vội về đâu, vội vì đâu?
Ngàn xưa vẫn thế, gió không màu
Chân trần đạp đất, đầu đội nắng
Một kiếp trần gian, bao đớn đau?
Ta vội về đâu, vội vì đâu?
Thời gian không tuổi, đá không sầu
Vũ trụ không tên từ vô thỉ
Tâm trần mờ mịt chốn mưa ngâu
Mưa vốn vô tình, mưa, tạnh mưa
Bao nỗi niềm riêng, mấy cho vừa?
Ôm mưa, nhốt gió vào trong nhớ
Vạn kiếp trầm luân, tựa kiếp xưa
Nguyễn Phi Vân
04.07.2021
Comments