top of page

Là không nhưng cũng là tất cả



Không còn chiếc lá thu nào ở lại

Vì tất cả đã bay đi

Về đâu ư

Khi hạ xưa đã hư hao vàng vọt nét xuân thì

Khi sớm nắng điểm vàng những ô lá màu cỏ úa


Vạt sương mai chông chênh

Như chớm thu sắt se khoác vội mùa áo lụa

Nỗi buồn không biết đậu lên đâu

Tan vào từng hơi thở đầu đông

Không còn ai

Ngoài những lao xao vẫn ngỡ tiếng lòng

Giọt nắng cuối ngày

Rồi có còn ôm ấp và chở che ánh sáng?


Cuộc sống

Và sự khởi đầu nào rồi cũng là dĩ vãng

Lời nói nào

Rồi cũng chảy về nơi nỗi khắc khoải lặng im

Bên kia của giấc mơ

Có phải là chân lý giản đơn mà nhân loại mãi đi tìm

Là không

Nhưng cũng là tất cả


Là thu đông

Nhưng cũng là xuân hạ

Là bốn mùa

Nhưng một kiếp nhân gian

Là đến, là đi

Giữa rực rỡ, hoang tàn

Là thành trụ

Nhưng cũng là không hoại

Là một thoáng đời

Trôi trên nếp thời gian mãi mãi

Là trở về

Khi cất bước ra đi


Là tất cả quanh ta

Nhưng cũng chẳng là gì…


Nguyễn Phi Vân

23.09.2021

1.665 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Bạn đã đăng ký thành công!

Nhập email để tự động nhận bài mới

©2021 by Nguyễn Phi Vân

bottom of page