Ai tìm thấy
Bình yên trong bão tố?
Mặc nỗi đau
Vật vã giữa cuồng phong
Dù niềm tin
Tan tác ở trong lòng
Nghe tiếng gió
Ngỡ linh hồn thức giấc
Nhưng giông bão rồi sẽ qua
Ta còn lại gì giữa dòng đời tất bật?
Trái tim phơi nắng bên thềm
Hay giọt nước mắt chợt khô?
Lao vào cơn thịnh nộ của cuộc đời
Bằng chút trong trẻo ngây ngô
Ta chọn, họ chọn, và cả nhân loại chọn
À, thì ra tất cả
Chỉ là giấc mơ hoang trong một ngày giông bão của hành tinh
Làm gì có nỗi đau
Cuộc sống trôi đi theo những lập trình
Ta nói, họ nói, ta giả định, họ giả định, có thành không và ngược lại
Nhà nhà chong đèn bào chế thuốc
Độc dược thấm vào tâm khảm
Thấm vào từng suy nghĩ, lời nói, hành vi
Rồi ta gởi cho nhau nỗi đau
Mục đích chẳng để làm gì
Ta không yêu thương bản thân mình
Làm sao yêu thương ai đó khác?
Ta mặc cho thuốc độc ngấm vào tâm khảm
Ta gởi cho người chỉ để trừng phạt chính ta
Làm gì có giông bão ngoài kia
Chỉ là cơn thịnh nộ ở trong lòng
Khi tâm sáng, ngoài kia ngày vẫn sáng
Nguyễn Phi Vân
23/07/2021
Hay quá
Rất sâu sắc. Cảm ơn C Vân!🙏